Nông dân Hàn Quốc ‘than trời’ vì thiếu lao động nước ngoài

 

Hàn Quốc - Ảnh 1.

Lao động Việt Nam đang thu hoạch quýt ở đảo Jeju, Hàn Quốc - Ảnh: CHOSUN ILBO

Theo Hãng thông tấn Yonhap, khi bước vào mùa vụ cao điểm, việc tìm kiếm nhân công trở thành ưu tiên hàng đầu và cũng là nỗi lo lớn nhất ở các vùng nông thôn.

Dân số Hàn Quốc đang suy giảm nặng nề, già hóa dân số nghiêm trọng, số lượng nông dân giảm nhưng số lượng nông dân trên 65 tuổi lại tăng lên không ngừng.

Giới chức và chuyên gia cho rằng tình trạng thiếu lao động có thể được khắc phục phần nào thông qua việc mở rộng chương trình tiếp nhận lao động nước ngoài theo diện thời vụ, trong đó có cả những lao động cư trú trái phép.

Hiện nay, tình trạng thiếu hụt lao động nghiêm trọng đến mức đã khiến không ít nông dân bật khóc vì bế tắc, viết đơn yêu cầu chính quyền địa phương “nới tay” trong việc truy quét lao động nhập cư trái phép để họ có thêm lao động nước ngoài, những người giúp họ duy trì hoạt động sản xuất trong mùa vụ.

Ông Park Jeong Hyeon - lãnh đạo huyện Buyeo, tỉnh Chungcheongnam - cũng cho rằng chính quyền địa phương nên linh hoạt hơn trong các cuộc trấn áp lao động nước ngoài bất hợp pháp, để có thể khắc phục phần nào tình trạng thiếu hụt lao động trong lĩnh vực nông nghiệp.

“Chúng ta cần có những giải pháp cơ bản, ví dụ như mở rộng số lượng các quốc gia đủ điều kiện lao động thời vụ để đảm bảo nguồn nhân lực ổn định, thay vì tập trung vào các cuộc trấn áp”, ông Park nhấn mạnh.

Để đối phó với thực trạng này, Chính phủ Hàn Quốc đã triển khai hệ thống lao động thời vụ từ năm 2017, cho phép nông dân thuê lao động nước ngoài trong các giai đoạn thu hoạch nông sản và đánh bắt thủy sản cao điểm.

Mới đây, chính phủ đã nâng số lượng địa phương được phép tiếp nhận lao động thời vụ từ 130 lên 134 huyện, thành phố, đồng thời tăng chỉ tiêu tiếp nhận từ 61.248 người lên 68.911 người.

Chính quyền các địa phương cũng vào cuộc bằng nhiều chính sách hỗ trợ như xây dựng ký túc xá, hỗ trợ thủ tục xuất nhập cảnh và cung cấp dịch vụ phiên dịch để thu hút lao động nước ngoài.

Tỉnh Chungcheongnam và huyện Cheongyang đã chi 5,4 tỉ won (gần 4 triệu USD) để xây dựng ký túc xá hai tầng cho lao động thời vụ với tổng diện tích sàn 775m2.

Các địa phương khác như hai thành phố Chungju và Jecheon ở tỉnh Chungcheongbuk, thành phố Miryang thuộc tỉnh Gyeongsangnam cũng đẩy mạnh xây dựng ký túc xá cho công nhân thời vụ, mỗi ký túc xá có ngân sách lên tới vài tỉ won.
Theo tuoitre

Các bài viết liên quan

photo

Hàn Quốc bắt tay xây lưới điện thế hệ mới ứng dụng AI

Lưới điện thế hệ mới của Hàn Quốc là hệ thống lưới điện thông minh, ứng dụng công nghệ trí tuệ nhân tạo (AI) nhằm tối ưu hóa quá trình sản xuất, lưu trữ và sử dụng điện năng.
photo

Đã bao lâu rồi bạn chưa kiểm tra số dư trong thẻ giao thông hay ví điện tử của mình?

Bạn có nhớ mình đã nạp bao nhiêu tiền vào thẻ giao thông hoặc ví điện tử như Naver Pay, Kakao Pay hay Money? Có thể bạn không để ý, nhưng nếu không sử dụng trong vòng 5 năm, số tiền đó sẽ… tự động biến mất. Mỗi năm, có tới 52,9 tỷ won bị “bốc hơi” – theo đúng quy định pháp luật, và phần lớn người dùng hoàn toàn không biết điều này. Theo “Kế hoạch Bảo vệ Quyền lợi Người sử dụng phương thức thanh toán điện tử trả trước” do Ủy ban Chống tham nhũng và Dân quyền công bố ngày 1/8, chỉ tính riêng từ năm 2021 đến hết năm 2024, số tiền đã biến mất do hết thời hiệu sử dụng là 211,6 tỷ won, tương đương mỗi năm trung bình khoảng 52,9 tỷ won bị lấy đi khỏi túi người dân mà không một lời cảnh báo. Tính đến cuối tháng 12 năm ngoái, số giao dịch bằng các phương thức thanh toán điện tử trả trước đã vượt 33 triệu lượt/ngày, cho thấy mức độ sử dụng vô cùng phổ biến. Tuy nhiên, nếu sau 5 năm không sử dụng số tiền đã nạp, toàn bộ số dư này sẽ hết hiệu lực và chuyển sang doanh thu của doanh nghiệp phát hành, mà không cần thông báo cho người dùng. Theo khảo sát do Ủy ban thực hiện hồi tháng 5, 64% người tham gia (2.123 người) cho biết hoàn toàn không biết về quy định thời hiệu 5 năm này. Điều đó có nghĩa là hơn 6/10 người đang có nguy cơ bị mất tiền mà không hay. Hiện tại, theo quy định, nếu thời hiệu chưa hết (trong vòng 5 năm kể từ ngày nạp), người dùng vẫn có thể được hoàn lại 90% số tiền nạp, tùy theo điều khoản sử dụng. Tuy nhiên, rất ít người biết rằng họ có quyền yêu cầu hoàn tiền. Vấn đề lớn hơn là: hiện không có quy định nào bắt buộc doanh nghiệp phải thông báo cho người dùng khi sắp hết thời hiệu. Các điều khoản sử dụng hoặc phần giới thiệu sản phẩm cũng không yêu cầu ghi rõ thông tin này, dẫn đến việc người dùng vô tình mất tiền mà không hề biết. Trước thực trạng đó, Ủy ban đã đề xuất một loạt cải cách nhằm tăng cường bảo vệ người tiêu dùng: • Thông báo ít nhất 3 lần qua email hoặc tin nhắn trước khi thời hiệu hoàn tất 1 năm. • In rõ thời hiệu bằng chữ lớn và đậm trên thẻ vật lý. • Ghi chú trong điều khoản sử dụng và cung cấp bản tóm tắt khi đăng ký dịch vụ. • Cho phép thu thập thông tin liên hệ (email, số điện thoại) với sự đồng ý của người dùng, nhằm đảm bảo khả năng gửi thông báo. Một số dịch vụ hiện đã gửi thông báo trước khi hết hạn 30 ngày, đồng thời cho biết khả năng hoàn lại 90% số dư còn lại. Tuy nhiên, điều này không được áp dụng bắt buộc trên toàn bộ thị trường. Ngoài ra, bài toán “số tiền đã hết thời hiệu nên xử lý thế nào” cũng đang được đặt ra. Hiện nay, điểm thưởng thẻ tín dụng sau 5 năm sẽ bị xóa và trở thành doanh thu của công ty phát hành; một phần được quyên góp cho các quỹ xã hội (mức khoảng 5–10 tỷ won mỗi năm). Tài khoản tiết kiệm hoặc bảo hiểm hết thời hiệu thì được chuyển về Quỹ Tài chính toàn diện để hỗ trợ người dân có thu nhập thấp. Tuy nhiên, với các phương thức thanh toán điện tử trả trước, chưa có hệ thống sử dụng công ích nào như vậy. Do đó, Ủy ban đề xuất thiết lập chính sách công khai định kỳ số dư hết hạn, đánh giá hiện trạng, và hướng đến sử dụng số tiền đó vào các chương trình xã hội – tránh để hàng trăm tỷ won mỗi năm biến mất vô ích.
photo

Youtube nổi tiếng tiết lộ thu nhập khủng và những bữa ăn đáng mơ ước

YouTuber mukbang nổi tiếng Tzuyang vừa tiết lộ thu nhập và cuộc sống ăn uống “không tưởng” của mình trong chương trình Radio Star phát sóng ngày 30/7. Cô chia sẻ rằng thu nhập hàng tháng từ kênh YouTube vào khoảng 100 triệu won, có thời điểm còn vượt xa con số này, đặc biệt khi lượt xem đến từ Mỹ hay Nhật – nơi chi phí quảng cáo cao hơn. Tuy nhiên, cô nhấn mạnh: “Tiền vào nhiều, nhưng chi phí cũng cực lớn.” Phần lớn thu nhập được tái đầu tư vào sản xuất nội dung, trả lương cho đội ngũ nhân sự đông đảo, chi phí vận hành nhà hàng riêng và đặc biệt là… tiền ăn. Tzuyang tiết lộ: Chỉ tính một ứng dụng giao đồ ăn, trong 1 năm cô đã chi khoảng 43 triệu won (~760 triệu đồng). Có bữa ăn lên đến 3 triệu won – như lần ăn 1 con King Crab 8kg và 7–8 con nữa nặng 3–4kg/con. Cô có 4 chiếc tủ lạnh chuyên dụng: một cho nước uống, một cho thực phẩm đông lạnh, một cho nguyên liệu và sốt, và một cho kim chi. Ngoài ra còn có "kho ăn vặt" riêng. Kỷ lục ăn mì: một lần ăn tối đa 20 gói mì, và dù no đến đâu thì “10 phút là bụng lại trống rỗng”. Về sức khỏe, cô cho biết mới kiểm tra tổng quát gần đây và kết quả "hoàn toàn bình thường", thậm chí kích thước dạ dày còn lớn hơn 30% so với người bình thường. Dù sống với tủ lạnh đầy ắp đồ ăn và những bữa ăn trị giá cả gia tài, Tzuyang không quên chia sẻ giá trị cho cộng đồng. Cô tiết lộ từng quyên góp 100 triệu won khi đạt 10 triệu người theo dõi, và hiện vẫn tiếp tục đóng góp đều đặn mỗi tháng.
photo

Quán thịt nướng trúng xổ số và câu chuyện đằng sau

Một tấm biển thông báo đóng cửa tại một quán thịt nướng ở Incheon đang thu hút sự chú ý trên mạng xã hội Hàn Quốc. Ban đầu, dòng chữ "Vì trúng xổ số nên sẽ ngừng kinh doanh từ ngày 30/6" khiến nhiều người thích thú và thầm ghen tị. Tuy nhiên, khi lý do thật sự đằng sau tấm biển được hé lộ, câu chuyện đã khiến không ít người xúc động sâu sắc. Theo nội dung chia sẻ, tấm biển được dán trước cửa một quán thịt nướng ở khu vực Mansu-dong, quận Namdong, thành phố Incheon. Trong đó, chủ quán viết: “Tôi đã trúng xổ số nên sẽ dừng kinh doanh từ ngày 30/6. Nhờ quý khách mà tôi đã có khoảng thời gian buôn bán rất vui vẻ. Cảm ơn tất cả mọi người. Chúc luôn khỏe mạnh và hạnh phúc.” Nhiều người sau khi đọc được thông báo này đã để lại bình luận đầy hào hứng như: “Ước gì mình cũng được như chủ quán”, “Cầu mong vận may lan tỏa”, “Tôi cũng muốn trúng số để nghỉ việc”. Thế nhưng, sự thật lại được chính chủ quán tiết lộ trong phần bình luận của một bài đăng khác trên cộng đồng mạng. Theo lời chủ quán, anh đã được chẩn đoán mắc ung thư và đang trong quá trình điều trị. Việc vừa điều hành quán vừa chữa bệnh là điều không thể kéo dài, nên anh buộc phải đưa ra quyết định khó khăn là đóng cửa quán. Câu chuyện "trúng số" thực chất là lời nói dối nhỏ nhẹ nhàng – một cách để tạm biệt khách hàng mà không khiến họ phải lo lắng hay cảm thấy nặng nề. Khi biết được sự thật, cư dân mạng đã để lại nhiều lời động viên chân thành: “Chiến thắng bệnh tật mới là giải độc đắc quý giá nhất. Mong anh sớm khỏi bệnh”, “Với tâm hồn tích cực như vậy, chắc chắn sẽ vượt qua”, “Hai vợ chồng chủ quán rất tử tế, mong sớm khỏe mạnh trở lại”. Những người sống gần quán cũng không giấu nổi sự tiếc nuối khi chia sẻ rằng họ thường xuyên lui tới vì sự thân thiện của chủ quán.
photo

“Có bạn trai chưa?” – “Ủng hộ phe nào?” – “Cuối tuần làm gì?”Với Z thế hệ, đây là những câu hỏi tối kỵ từ sếp trong bữa ăn công ty

Theo kết quả khảo sát do nền tảng tuyển dụng Jinhaksa Catch thực hiện với 1.733 người đang tìm việc, hơn một nửa số người tham gia cho biết câu hỏi khiến họ khó chịu nhất từ cấp trên trong bữa ăn chung là… “câu hỏi về đời tư”. Dù mục đích của người quản lý là muốn tạo sự thân thiện, gần gũi hơn, thế nhưng với nhiều người trẻ – đặc biệt là thế hệ Z – điều này lại mang đến cảm giác khó xử và xâm phạm ranh giới cá nhân. Cụ thể, dẫn đầu trong nhóm những câu hỏi gây khó chịu nhất là các chủ đề liên quan đến chính trị, như: • “Cháu sẽ bầu cho ai làm tổng thống?” • “Cháu ủng hộ phe nào?” Có đến 53% người tham gia khảo sát thấy đây là kiểu hỏi gây áp lực, nhất là trong môi trường công sở, nơi mà việc thể hiện quan điểm chính trị có thể kéo theo đánh giá hoặc định kiến. Đứng thứ hai là các câu hỏi liên quan đến tình yêu và hôn nhân, chẳng hạn: • “Cháu có bạn trai chưa?” • “Định bao giờ cưới?” • “Sống một mình không cô đơn à?” 41% cảm thấy không thoải mái với những kiểu hỏi như vậy. Họ cho biết, không chỉ là nội dung câu hỏi mà chính “áp lực phải trả lời” mới khiến họ thấy mệt mỏi. Thứ ba là những câu hỏi tưởng chừng vô hại như: • “Cuối tuần cháu làm gì?” • “Cháu có sở thích gì?” Nhưng 38% người trả lời cho rằng, nếu bị hỏi nhiều lần thì những câu chuyện về sở thích hay sinh hoạt cá nhân cũng có thể khiến họ cảm thấy bị theo dõi, thiếu tự do. Lý do hàng đầu khiến những câu hỏi này gây khó chịu là vì chúng “quá riêng tư”. Ngoài ra, nhiều người còn e ngại việc “bị biến câu trả lời thành chuyện cười hay chủ đề bàn tán sau này”, hoặc “cảm thấy không được tôn trọng”.
quang-cao